Anh quan sát em đang ăn, đang nằm
Anh quan sát em đang ngồi, đang nghĩ
Em là lâu đài nguy nga kỳ vĩ
Em là phù điêu kiều diễm mỹ miều
Anh thấy em đau thắt ngực khi yêu
Anh thấy em mơ những điều trong trẻo
Có người bỏ em, có người lẽo đẽo
Có lúc hoan ca, có buổi sụt sùi
Từ em sinh vạn hoan hỷ yên vui
Từ em nảy ngàn u sầu khổ não
Trong em là cả đại dương nổi bão
Là dải bình nguyên, là cánh rừng già
Là cả vụ trụ rộng lớn em à
Mọi thứ ngoài kia chi đâu bền vững
Vương triều hùng mạnh, núi đồi sừng sững
Cũng thành vết xe dưới bánh thời gian
Nên em đừng buộc những niềm hân hoan
Vào chùm bóng bay mang màu ham muốn
Càng cao càng đau khi em rơi xuống
Càng nhiều càng rối như cuộn tơ vò
Vậy tầng biển nào đáng để thăm dò?
Là nơi biển hồ tâm hồn em đó
Là khoảng thinh không yên sóng lặng gió
Khuất sau làn sương nhục ái, sân, tham
Hãy cứ chậm rãi vì còn thời gian
Nhưng hãy chú tâm vì đã ngàn kiếp
Khi thấy ánh sáng, ta bước đi tiếp
Đừng mãi quẩy quanh trong bóng tối này
28122023