Chiều năm ấy em tựa lên vai
Anh cúi đầu tựa môi lên má
Em thẹn thùng bảo anh nghịch quá
Anh vừa hiền mà lại vừa hư
Ta bỏ từng cúc áo tâm tư
Như con nít mở hộp quà tặng
Ngực phập phồng tựa bình rượu nặng
Khiến đôi tai đỏ ửng màu cồn
Môi anh ghẹo khi cắn khi hôn
Tay em hờn khi thả khi nắm
Dệt lên áo em vệt mây trắng
Trồng lên cổ em vài nụ hoa
Chân ta bấu ánh hoàng hôn xa
Chảy khắp da những vệt thẫm đỏ
Tấm loan trắng em trải trên cỏ
Anh làm vương lên mấy chấm hồng
Buổi chiều ấy bát ngát cánh đồng
Khẽ nép mình thành một bí mật
Nhành củi khô cắm sâu vào đất
Cứ âm ỉ cháy mãi trong lòng
12072022