Em quay đi khiến mắt anh đỏ ngầu
Như ai đốt cả đồng hoa anh túc
Và em ơi bao giờ mới là lúc
Để khóc thương cho cái thân anh
Càng khóc lớn sẽ càng quên thật nhanh
Tiếng anh khóc làm thủng trời màng nhĩ
Anh cứ khóc như hành nghề ca kĩ
Để tử nghiệp lúc mũi nhảy mắt nhem
Và anh khóc đâu để nhân loại xem
Vì nhân loại sẽ khóc to đáp trả
Anh thút thít tiếng thì thầm bản ngã
Dùng vật chất gột rửa ý thức mình
Có những đêm ta gọi điện tâm tình
Em bật khóc vì thấy nhớ anh quá
Em biết không giữa đường đông phố xá
Anh cũng khóc vì ta đã xa nhau
Mẹ anh khóc lúc mang nặng đẻ đau
Bố anh khóc vì lo anh thiếu thốn
Từ khúc chôn nhau ngược về khi cắt rốn
Anh đã ngốn nước mắt biết bao người
Ta vội vã kiếm nhặt những nụ cười
Biến khoé mắt thành túi đựng cảm xúc
Để mỉm cười họ đốt hoa anh túc
Anh chỉ cần nhớ những lần khóc thôi
05112021