Một buổi chiều ì ạch, hòn lửa đỏ trùng trình, treo mãi giữa lưng trời. Chiếc mercedes đen thận trọng lăn bánh và đậu vào bãi xe của một kho mỹ phẩm. Vị giám đốc nhà máy nước thải bước xuống, có hai người đeo mặt nạ đã đứng sẵn đón tiếp. Một gã có mặt nạ hình khối lập phương còn một gã là mặt nạ Tôn Ngộ Không. Băng qua khu đóng gói nơi các công nhân đang làm việc, cả hai dẫn vị giám đốc vào một cánh cửa sắt ở góc kho. Phía trên cửa là biểu tượng hình đầu nai giữa một vòng tròn. Vị giám đốc bước giữa hai gã, một đi trước dẫn đường, một kèm cặp theo sau. Đó là một hành lang dài không có lấy một cánh cửa, màu sắc đơn điệu, nhàm chán, nguồn sáng là những bóng đèn tuýp trên trần. Đi dọc hành lang đem lại cảm tưởng như ngồi trên một chiếc xe hơi, băng qua cao tốc giữa đêm, nội thất trong xe liên tục ẩn hiện sau mỗi dải đèn đường rọi vào.
“Xin ngài hãy vào trong đó và ngồi đợi” - Cuối hành lang là một gian phòng lớn như căn tin trường đại học, xung quanh ba bức tường là ba cánh cửa. Gã đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không chỉ tay đến một cánh cửa bên tay phải. Mỗi cánh cửa đều có một người đeo mặt nạ đứng gác, tuy nhiên nếu cố nhìn cũng chỉ lờ mờ thấy phần thân dưới của những người đó.
Vị giám đốc nuốt khan, lão ta đang nửa hồi hộp, nửa lo lắng, đẩy cửa bước vào. Đằng sau cánh cửa là một căn phòng trống hình vuông, với trần cao hơn gian phòng lớn bên ngoài. Căn phòng sáng sủa, được ốp gạch men trắng toàn bộ, bốn bức tường có 4 cánh cửa, phía trên cánh cửa là các ô kính một chiều. Khi vị giám đốc nhìn lên thì chỉ thấy hình phản chiếu của chính mình. Dưới sàn là hai tấm đệm, ông ta ngồi lên một cái. Một lúc sau thì từ cánh cửa đối diện với cánh cửa vào, một người mặc áo choàng trắng bước vô. Hắn ta đeo một chiếc mặt nạ hình đầu nai với cặp sừng dài như hai cánh tay của chúa Jesus trên thập giá.
“Xin lỗi vì chỗ này khá rùng rợn và tồi tàn” - Một giọng nam miền Tây có phần hơi điệu đà - “Tôi mỗi lần đến đây đều sởn da gà, nhưng biết sao giờ, đây là phòng triệu hồi duy nhất còn trống lịch. Nên mong quý ông thông cảm cho. Giờ vào việc thôi, xem chúng ta có gì hôm nay nào, quan hệ tình dục với con gái đã mất, chà chà.”
Vị giám đốc nhăn mặt, trợn ngược mắt lên tỏ vẻ khó chịu.
“Ấy chết, quý ông đây xin đừng nổi giận, tôi đáng ra không nên buôn chuyện với khách hàng của mình. Tôi bị nhắc nhở suốt về việc này ấy mà. Quý ông cũng đừng quá ngượng ngùng, vì chúng tôi còn nhận được vô vàn ước muốn lập dị hơn cơ, cái này phải xếp vào dạng nhẹ nhàng ấy.”
Có vẻ như những điều mà hắn ta nói không làm dịu được vị giám đốc, lão ta quay mặt đi và bực tức.
“Như quý ông đã biết và đã ký. Ông chỉ được nói ra ước muốn đúng với những gì chúng ta thoả thuận. Tất nhiên ông cũng chẳng thể nói được điều khác đâu. Còn số tiền mà quý ông đã trả chỉ là chi phí dịch vụ thôi đấy nhé, quý ông sẽ còn phải trả cái giá tương xứng với ước muốn của mình nữa. Nếu đã nắm được toàn bộ, vậy thì chúng ta bắt đầu thôi nào!”
Nói dứt câu, hắn đưa hai tay lên trước mặt như đang gõ một cây piano vô hình. Đèn trong căn phòng vụt tắt. Từ đầu ngón tay hắn tuôn trào ra dòng huyền năng mang sắc đỏ, nằm lại giữa không trung. Cứ thế, tay phải và tay trái hắn vẽ những biểu tượng khác nhau. Ban đầu như trên một mặt giấy, rồi dần dần thành các hình khối ba chiều. Miệng hắn lẩm bẩm những ngôn ngữ không thuộc về thế giới này, nghe như tiếng phì mang của một con rắn phát qua sóng radio bị nhiễu. Hắn tóm lấy hai hình khối bằng hai tay từ dưới lên, rồi thả xuống mặt sàn. Một vòng tròn tạo thành từ muôn vàn ký tự cổ trông như những rễ cây, hiện lên xung quanh hắn và vị giám đốc. Bên trong có hai vòng tròn nhỏ dưới chân hai người. Gã đeo mặt nạ đầu nai thầm thì:
<Quỷ môn khế ước tam đẳng>
Từ không trung, một kẽ nứt xuất hiện. Không khí quanh căn phòng xộc lên một sự khó chịu, bí bức bị đè nén. Vị giám đốc cảm thấy hoảng loạn, trong người trào lên một cảm giác hết sức bồn chồn và nôn nao. Lão bấu tay lên đùi, cắn chặt răng, khuôn mặt tái nhợt. Gã đeo mặt nạ nai lấy từ áo choàng ra một đồng xu màu bạc, to bằng mặt đồng hồ đeo tay. Bên trên đồng xu có biểu tượng số hai la mã màu đen, được in nổi. Hắn búng đồng xu vào kẽ nứt giữa không trung rồi lại lẩm nhẩm.
Đồng xu quay hỗn loạn tại một điểm và liên tục đổi trục. Nó tuôn trào ra những dòng chảy đen ngòm. Rồi từ thứ chất lỏng đen ngòm đó, một sự xấu xa thuần tuý và đặc quánh dần hiện hình. Thứ đó mang hình dáng một con linh dương đứng bằng hai chân, với khuôn mặt của một thai nhi có cặp sừng dài đâm ra từ sọ. Trước bụng của thứ đó là sáu bầu ngực phụ nữ, căng tròn với vô vàn gân máu chĩa ra từ đầu nhũ hoa.
Cảm giác hoảng loạn trong lòng vị giám đốc bỗng chốc biến mất. Thay vào đó là một sự phấn khích, rạo rực như lửa đốt đang chạy dọc thân mình. Thứ đó tiến lại gần lão ta và thủ thỉ. Giọng nói của nó tuy vang dội nhưng lịm xuống nhanh, rồi biến mất như thể chưa từng tồn tại.
“Con người, hãy nói cho ta biết ham muốn của ngươi là gì nào?”
Lão ta cố phát âm nhưng miệng run rẩy, co giật vì phấn khích. Bên dưới của lão đã cứng như đá vì thứ cảm giác sai trái đang dâng trào.
“Tôi… tôi muốn được ngủ… với H.T., đứa con gái đã mất của tôi”
Nó giơ ra ba ngón tay bằng thứ móng guốc của loài ăn cỏ.
“Ba ngày, ngươi sẽ được thoả sức làm điều đó trong ba ngày” - khuôn mặt thai nhi gúi xuống đối diện với lão giám đốc - “Đổi lại là kể từ bây giờ, hãy xả toàn bộ đường ống 4 và 6 xuống dòng sông gần nhà máy của ngươi”
Lão ta không mảy may để tâm đến điều kiện được đưa ra. Trong đầu lão giờ chỉ toàn những viễn cảnh dâm dục đang bủa vây lấy tâm trí. Thứ đó xoè lòng bàn tay ra trước mặt lão, lão cũng đưa tay ra bắt lấy bộ guốc kia, giao kèo đã hoàn tất. Nó lướt qua người lão như một đám khói và rời khỏi căn phòng bằng cánh cửa bên trái so với cửa vào. Đèn lại được bật sáng. Vị giám đốc thất thần chống tay đứng lên.
“Nhớ phải tuân theo thoả thuận nhé quý ông, đừng dại dột làm gì lung tung. Nếu hài lòng thì lần sau quý ông đây biết tìm đến ai rồi đó, chúng tôi sẽ có ưu đãi 10% cho khách hàng quay lại vào lần thứ hai”
Cánh cửa lúc vị giám đốc đi vào được mở ra, gã đeo mặt nạ hình Tôn Ngộ Không bước vào ra hiệu. Vị giám đốc vẫn còn cương cứng, phần quần cộm lên, nhô cao. Trước khi được dắt ra ngoài, lão cất giọng hỏi:
“Thứ đó là gì vậy?”
“Ác quỷ” - Gã đeo mặt nạ hình đầu nai đáp lại “Là ác quỷ đấy quý ông ạ!”